Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

Dụ ngôn cỏ lùng ( Mt 13, 24-30)

Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được biết việc phải làm, cùng khi làm, xin Chúa giúp đỡ cho mỗi kinh mỗi việc chúng con, từ khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa. Amen.
Xin Mẹ giúp con biết tín thác vào Chúa trong mọi hoàn cảnh cuộc đời con.

Dụ ngôn cỏ lùng
(24) Ðức Giêsu trình bày cho dân chúng nghe một dụ ngôn khác: "Nước Trời thì ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. (25) Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất. (26) Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện. (27) Ðầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: "Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu ra vậy?" (28) Ông đáp: "kẻ thù đã làm đó!" Ðầy tớ nói: "Vậy ông có muốn chúng tôi ra nhặt đi không?" (29) Ông đáp: Ðừng, sợ rằng khi nhặt cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. (30) Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Ðến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy nhặt cỏ lùng trước đã, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi".

Thiên Chúa tạo dựng nên con người giống như Ngài và ban thần khí cho họ, gieo giống tốt vào tâm hồn mỗi người , thế nhưng khi mọi người đang ngủ , không thức tỉnh, Satan đã lẽn gieo cỏ lùng vào ruộng lúa, hay nói cách khác ma quỷ đã gieo vào tâm hồn con người ghen ghét hận thù , tham lam ích kỷ, kiêu căng tự mãn, bất trung bất hiếu, đẩy đưa con người đến tội lỗi này đến tội lỗi khác . 
Cỏ lùng ngăn cảng sự phát triển của lúa, Tội làm con người xa cách Thiên Chúa và làm cho con người phải chết "Vậy ông có muốn chúng tôi ra nhặt đi không?"  Đừng, Sợ rằng khi nhặt cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. (30) Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt.
 Trong dụ ngôn này, Chúa không có ý nói cứ để cả hai lớn lên là dung túng cho sự dữ, cho cái ác và để chúng tự do hoành hành, mà là dù ta tội lỗi đến đâu , dù cỏ lùng lấn át lúa đến đâu, Chúa cũng không muốn lúa bị bật rễ, Chúa không muốn con người tội lỗi phải chết. Chúa muốn lúa hãy cố gắng giành lấy đất sống, như con người cố gắng chiến thắng tội lỗi, loại trừ tính xấu để đến mùa gặt tất cả được vào kho lẫm, đến ngày phán xét chung.
Trong đáy thẳm tâm hồn, ai trong chúng ta cũng cảm nghiệm được sự giằng co xâu xé giữa một bên là khả năng hướng thiện và một bên là sức mạnh của tối tăm. Cỏ lùng vẫn cố gắng vươn lên trong cánh đồng tâm hồn chúng ta, cỏ lùng có sức sống , phát triển mạnh hơn lúa , việc xấu bao giờ cũng dễ làm hơn việc tốt , vì thế ta phải luôn tỉnh thức, đấu tranh để chiến thắng được cái xấu , và hơn hết là phải luôn cầu nguyện để được ơn Chúa tránh xa tội lỗi.
Cảm nghiệm sâu sắc về nỗi yếu hèn và khốn khổ của mình, ta mới dễ cảm thông , tha thứ cho người khác hơn và nhất là kiên nhẫn , nhân hậu như chính Thiên Chúa, người chủ ruộng của dụ ngôn, Ngài kiên nhẫn đợi đến mùa gặt, ngày phán xét .
Ta hãy tập không vội vàng xét đoán , lên án người khác khi chỉ nhìn phiến diện một khía cạnh nào đó của họ, mà hãy nhớ rằng họ và ta , nơi mỗi tâm hồn đều có cỏ lùng và lúa tốt .
Hãy tỉnh thức, vì “Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất” Cỏ lùng và lúa tốt nằm ở nơi tim mỗi người. Rất nhiều lúc ta đong đưa giữa cỏ lùng và lúa tốt, giữa cái thiện và cái ác, giữa thiên thần và Satan… Ngay trong những hành vi tốt đẹp nhất của ta, ta vẫn thấy có chút vị kỷ . 
Thiên Chúa vẫn chấp nhận cỏ lùng ở trong ta. Ngài không trừng phạt nhưng âm thầm chờ đợi ta được thanh luyện dần dần, để rồi một ngày nào đó trong ta mọi sự trở thành lúa tốt. Đó là sự nhẫn nại, lòng yêu thương và nhân từ của Thiên Chúa đối với con người.
Xin Chúa thương ban ơn , giữ  gìn chúng con khỏi mọi sự giử

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét