Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

Con chiên lạc ( Mt 18, 12-14 )

Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được biết việc phải làm, cùng khi làm, xin Chúa giúp đỡ cho mỗi kinh mỗi việc chúng con, từ khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa. Amen.
Lạy Chúa , xin Chúa thương con , gìn giữ chúng con , đừng cho con rơi vào hoàn cảnh để con phạm lỗi đức công bình, làm cớ cho người ta sa ngã.
Xin Mẹ giúp con biết tín thác vào Chúa trong mọi hoàn cảnh cuộc đời con.


Con chiên lạc
(12) "Anh em nghĩ sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao? (13) và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. (14) Cũng vậy, Cha của anh em, Ðấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.

Chiên lạc mất là dụ ngôn đầu tiên trong một chuỗi ba dụ ngôn của Chúa Giê-su nhằm trả lời những người Pharisêu và những nhà lãnh đạo tôn giáo khác khi họ kết án Chúa Giê-su "đón chào kẻ có tội và ngồi ăn với họ". Cả ba dụ ngôn này đều liên quan đến việc đánh mất một điều quí báu rồi tìm lại được.
Có lẽ những người Pharisêu và các nhà lãnh đạo tôn giáo, theo góc nhìn của họ, ngụ ý đến Thánh vịnh 1.1 (Phước cho người nào chẳng theo mưu kế kẻ dữ/ chẳng đứng trong đường tội nhân/ không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng) khi tìm cách kết án Chúa Giê-su Mối quan tâm đặc biệt đến những kẻ lạc mất, những người bị tổn thương, những mảnh đời bất hạnh và bị lãng quên được dàn trải trong suốt những trang sách của Cựu Ước và Tân Ước thì ngài chia sẻ quan điểm của Tiên tri Ezekiel. "trên trời cũng vậy, sẽ vui mừng cho một kẻ có tội ăn năn hơn là chín mươi chín kẻ công bình không cần phải ăn năn".Chúa Giê-su so sánh kẻ có tội với chiên lạc mất. Đi ra tìm kiếm người ấy là quan trọng hơn nhiều người không lạc mất , bởi vì số phận những người ấy đang ở trong sự hiểm nghèo là cần đặc biệt quan tâm giúp đỡ ngay kẻo hư mất không cứu kịp, quan trọng hơn số đông đang sống trong bình an. “Kẻ có tội” là những người đang sống trong sự hiểm nghèo của cái chết đời đời. Chúa Giê-xu quan tâm đến họ một cách đặc biệt là vì " Cha của anh em, Ðấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất."
Kitô hữu theo đạo nhưng không hành đạo, lười biếng đi lễ nhà thờ hoặc phạm phải những tội ác lớn lao khác... Những người này chững những là con chiên lạc mà là cớ vấp phạm cho những con chiên khác nữa , rấr rất cần được chúng ta tìm kiếm phụ giúp và đưa về đòan chiên Chúa .
+ Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà nếu mất một con: Ở đây, khi dùng hai con số 100 và 1, Đức Giê-su muốn làm nổi bật tầm quan trọng của sự mất mát. Dù chỉ bị mất một phần trăm nhưng đối với người chủ chiên cũng là mất mát to lớn. + Để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao: Để lại trên núi không phải là bỏ rơi, bỏ mất vì chúng kém giá trị hơn, nhưng là giữ chúng lại trong một nơi an toàn. Chi tiết này chỉ muốn nói lên rằng: con chiên bị lạc dù chỉ là số ít, nhưng vẫn là điều quan trọng khiến chủ chiên phải nhất quyết đi tìm cho bằng được. Việc đi tìm xuất phát từ tình thương của chủ chiên, ám chỉ tình thương yêu và khoan dung của Thiên Chúa đối với các tội nhân. Người không thụ động ngồi yên chờ họ tự quay về, nhưng chủ động lên đường tìm kiếm họ. Người không quy trách nhiệm, không lên án những chiên lạc, những người tội lỗi.
Lạy Chúa , con đây là con chiên lạc , xin Chúa cho con nhận biết tình thương bao dung của Chúa, để con mạnh dạng trở về với Người , để biết sống tin yêu phó thác , cậy trông và làm vui lòng Người . 
Xin cho con được làm vui lòng Người và Mẹ .





                                                                                                    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét