SƯU TẦM 6 - CHÍNH CHA TÔI CẦM LÁI. Ông Byron, một thi sĩ Anh, có viết một câu truyện như sau :
Hôm ấy, một con tầu đang rẽ sóng lướt đi trên mặt biển mông lung. Phía
chân trời xa, một chòm mây xám chờn vờn nổi lên. Bầu trời quang đãng
không mấy chốc đã bị phủ kín đen đặc. Rồi cơn giống tố ầm ầm phát nổ.
Sấm chớp kinh hoàng. Và càng lâu mưa càng lớn, gió càng mạnh. Các hành
khách hoảng hồn mất vía kêu la thất
thanh, hỗn loạn. Duy có một đứa trẻ cứ ngồi chơi trên cầu tầu, bình tĩnh
ngồi nhìn con tầu chòng chành nghiêng ngửa, giữa muôn con sóng dữ tợn
gầm gừ đang lao mình tới, như không có việc gì xẩy ra.
Lạ lùng ! Một thủy thủ giương to đôi mắt hỏi :
- Em không sợ chết sao ?
- Sao lại sợ ? Chính ba tôi cầm tay lái con tầu này kia mà.
Suy gẫm :
Như những trẻ thơ , chúng ta hãy vũng lòng tin nơi Cha chúng ta , Chính Chúa, Người đang cầm lái con thuyền đời của chúng ta , sợ gì phong ba bão
tố của cuộc đời " - Sao lại sợ ? Chính ba tôi cầm tay lái con tầu này
kia mà."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét