Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Ðức Giêsu nói về thượng tế và kỳ mục ( Mt 21, 23-46)

Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được biết việc phải làm, cùng khi làm, xin Chúa giúp đỡ cho mỗi kinh mỗi việc chúng con, từ khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa. Amen 

Câu hỏi về quyền bính của Ðức Giêsu

(23) Ðức Giêsu vào Ðền Thờ, và trong khi Người giảng dạy, các thượng tế và kỳ mục trong dân đến gần Người và hỏi: "Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?" (24) Ðức Giêsu đáp: "Còn tôi, tôi chỉ xin hỏi các ông một điều thôi; nếu các ông trả lời được cho tôi, thì tôi cũng sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy. (25) Vậy, phép rửa của ông Gioan do đâu mà có? Do Trời hay do người ta?" Họ mới nghĩ thầm: "Nếu mình nói: "Do Trời", thì ông ấy sẽ vặn lại: "Thế sao các ông lại không tin ông ấy?" (26) Còn nếu mình nói: "Do người ta", thì lại sợ đám đông, vì ai nấy đều cho ông Gioan là một ngôn sứ". (27) Họ mới trả lời Ðức Giêsu: "Chúng tôi không biết". Người cũng nói với họ: "Tôi cũng vậy, tôi không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy".

Dụ ngôn hai người con

(28) Các ông nghĩ sao: Một người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất: "Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho". (29) Nó đáp: "Con không muốn đâu!" Nhưng sau đó, nó hối hận, nên lại đi. (30) Ông đến gặp người thứ hai, và cũng bảo như vậy. Nó đáp: "Thưa ngài, con đây!" nhưng rồi lại không đi. (31) Trong hai người con đó, ai đã thi hành ý muốn của người cha?" Họ trả lời: "Người thứ nhất". Ðức Giêsu nói với họ: "Tôi bảo thật các ông: những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông. (32) Vì ông Gioan đã đến chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy; còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin. Phần các ông, khi đã thấy vậy rồi, các ông vẫn không chịu hối hận mà tin ông ấy".

Dụ ngôn những tá điền sát nhân

(33) Các ông hãy nghe một dụ ngôn khác: "Có gia chủ kia trồng được một vườn nho; chung quanh vườn, ông rào giậu; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. (34) Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. (35) Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. (36) Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. (37) Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: "Chúng sẽ nể con ta". (38) Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: "Ðứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!" (39) Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi. (40) Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?" (41) Họ đáp: "Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông". (42) Ðức Giêsu bảo họ: "Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao?
Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ
lại trở nên tảng đá góc tường.
Ðó chính là công trình của Chúa,
công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta. 
 (43) Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi. [(44) Ai ngã xuống đá này, kẻ ấy sẽ tan xương; đá này rơi trúng ai, sẽ làm người ấy nát thịt ]". 
(45) Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pharisêu hiểu là Người nói về họ. (46) Họ tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ đám đông, vì đám đông cho Người là một ngôn sứ.

Từ những việc làm của Đức Giêsu, như đuổi những kẻ buôn bán ra khỏi Đền Thờ, làm cho cây vả chết khô vì không có trái, rồi những bài giảng ám chỉ những sai trái của người It-ra-en, đặc biệt của mấy ông Thương tế và Kỳ mục đã làm cho họ tức giận. Họ chất vấn Người lấy quyền gì mà làm những việc có tính khiêu khích như vậy?
Bằng câu hỏi phép rửa của ông Gioan do đâu mà có? Người đã lật ngược thế cờ, từ người bị bắt bí trở thành người bắt bí , họ phải yên lặng chấp nhận , nhưng Đức Giêsu đã tiếp tục dùng dụ ngôn để chuyển tải cái nhìn của Người về họ và cảnh cáo những thế lực của It-ra-en đang tìm cách chống đối Người. 
Dụ ngôn hai người con : Đức Giê-su dẫn ra hai người con được người cha sai làm vườn nho: Người con thứ nhất trả lời là không đi, nhưng anh lại đi làm, còn người con thứ hai trả lời là đi làm, nhưng anh lại không đi làm. Theo như chính Đức Giê-su giải thích, người con thứ nhất là những người thu thuế, tội lỗi, gái điếm, những người ngoại giáo đang bị người It-ra-en khinh miệt, thì lại được vào Nước Trời; còn người con thứ hai là những người có địa vị, trung thành với Lề luật, bề ngoài đạo đức, như những ông Kinh sư, Biệt phái, Thượng tế, Kỳ mục tất cả đều bị loại. Các ông thưa "có" với Chúa nhưng các ông đã từ chối trong hành động, hành động và việc làm bất nhất, người ta có nói không, không nói có, Họ nói rất hay, rất đạo đức nhưng lại làm những việc bất chính, gian tham. Chúa đã cảnh cáo với loại người này: "Không phải ai thưa lạy Chúa! lạy Chúa mà được vào Nước Trời đâu".
Phần thưởng Nước Trời được quyết định vào kết quả sau cùng, dù trước đó họ không biết, hay từ chối Người, “Ta bảo thật các ông: những người thu thuế và những cô gái điếm sẽ vào Nước Trời trước các ông" 
Rồi Đức Giêsu nói thêm một dụ ngôn nữa Dụ ngôn những tá điền sát nhân , Người nói về cách các ông Thượng tế , Kỳ mục người Pharisêu đã đối xử với các ngôn sứ khi xưa Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. cũng như với Đức Giêsu, Con Người sau này "Ðứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!" 
Cuối cùng Người cứng rắn tuyên bố : Tảng đá người thợ xây loại bỏ trở nên tảng đá góc tường. Ai ngã xuống đá này, kẻ ấy sẽ tan xương; đá này rơi trúng ai, sẽ làm người ấy nát thịt"
Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.  
Các thượng tế và người Pharisêu hiểu là Người nói về họ, đây cũng là một trong những lý do đưa Người lên đồi Canvê. Và từ đấy dân Israen không còn có đặt ân là dân riêng của Người nữa mà là Hội Thánh - dân riêng của Người
 Lạy Chúa, trong đời chúng con không ít lần đã vâng dạ với Người rồi thôi quên đi trong cái mớ bồng bông của cuộc sống nên không làm gì hết, xin Chúa thương tha và cho chúng con biết hối hận và làm theo ý Người .

"Ðứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!"

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét