Các giáo phái Tin Lành, Anh giáo và cả Chính Thống Đông Phương đều
không có luật độc thân (celibacy) thì đó là quyền của họ.Riêng Chính
Thống chỉ chọn giám mục trong số linh mục độc thân và cho phép các giáo
sĩ, trước khi lãnh chức linh mục, được tự do chọn kết hôn hay không. Nếu
đã không chọn kết hôn ở cấp phó tế, thì sẽ không được kết hôn sau khi
làm linh mục. Vì thế, trong hàng linh mục Chính Thống có hai thành phần
kết hôn và không kết hôn.Chỉ có giám mục buộc phải độc thân mà thôi.
Riêng Giáo Hội Công Giáo, thì luật độc thân mới chỉ có từ thế kỷ thứ
11 trở lại đây thôi. Trước đó, trong ba thế kỷ đầu sau ngày Chúa Giêsu
về Trời, tuy không có luật rõ rệt, nhưng đa số các giáo sĩ (giám mục và
linh mục) đều tự nguyện sống khiết tịnh (continence). Mãi sau năm 305,
Công Đồng Elvira và Công Đồng Rôma năm 386 và hai Công Đồng nữa họp ở
Carthage, đã đưa đến khuyến cáo giám mục và linh mục phải sống khiết
tịnh. Nhưng mãi sau thế kỷ 11, dưới thời cố Giáo Hoàng Gregory VII
(1073- 85) luật độc thân (celibacy) mới chính thức được áp dụng cho đến
nay.
Nhưng phải nói rõ là luật độc thân áp dụng cho hàng giáo sĩ, tu sĩ
Công giáo không phải là luật của Chúa mà là của Giáo Hôi đặt ra vì lợi
ích cho sứ vụ (ministry) phục vụ của Giáo Hội hầu mang lợi ích thiêng
liêng cho dân Chúa được trao phó cho mình, cụ thể là cho các giám mục và
linh mục coi sóc, dẫn dắt và thánh hóa với các Bí tích. Giáo Hội, khi
ban luật độc thân này, chắc đã đọc lời Chúa Giêsu trả lời cho các môn đệ
trong Matthêu 19: 11-12 như sau:
“Không phải ai cũng hiểu được câu nói ấy, nhưng chỉ những ai được
Thiên Chúa cho hiểu, mới hiểu. Quả vậy, có những người là hoạn nhân vì
từ lòng mẹ sinh ra đã như thế. Có những người là hoạn nhân vì bị người
ta hoạn. Và có những người là hoạn nhân do họ tự ý sống như thế vì Nước
Trời. Ai hiểu được thì hiểu.”
Thánh Phaolô cũng khuyến khích ý nghĩa và giá trị sống độc thân như sau:
“Tôi muốn anh chị em không phải bận tâm lo lắng điều gì.
Đàn ông không có vợ thì lo việc Chúa: họ tìm cách làm đẹp lòng Người.
Còn người có vợ thì lo lắng việc đời : họ tìm cách làm đẹp lòng vợ. Như
thế họ bị chia đôi. (1 Cor 7: 32- 34).
Tóm lại, kỷ luật độc thân cho hàng giáo sĩ và tu sĩ Công giáo được áp
dụng vì lợi ích cho sứ vụ rao giảng, dạy dỗ và làm chứng cho Tin Mừng
của hàng giáo sĩ, tu sĩ. Đây là sự khôn ngoan của Giáo Hội và cũng thể
hiện ước muốn hy sinh tự nguyện sống khiết tịnh vì Nước Trời của hàng
giáo sĩ, tu sĩ, căn cứ trên chính lời của Chúa Kitô nói trên đậy.
Chúng ta cầu xin và hy vọng Giáo Hội sẽ không bỏ luật độc thân để
chiều theo đòi hỏi của thời đại tục hóa ngày nay. Nếu chiều theo, thì
còn phải cho cả phụ nữ có chồng làm linh mục nữa, và như vậy Giáo Hội sẽ
tự mâu thuẫn với chính mình và làm mất niềm tin của con cái muốn trung
thành với những truyền thống tốt đẹp được lưu truyền lại từ các Thánh
Tông Đồ.
Giáo Hội không phải là một cơ chế chính trị, mà phải thay đổi theo
trào lưu của thời đai. Ngược lại, Giáo Hội là một định chế thiêng liêng
(sacred Institution) được Chúa Kitô thiết lập trên nền tảng các Tông Đồ,
với sứ mệnh cao cả là tiếp tục Sứ Mệnh cứu chuộc của Chúa Kitô cho đến
ngày mãn thời gian. Và để trung thành với Sứ Mệnh đó, Giáo Hội phải có
can đảm đi ngược dòng thác lũ của những chủ thuyết vô thần, vô luân, tôn
thờ vật chất, chủ nghĩa tương đối và tục hóa (vulgarism) đang bành
trướng ở khắp nơi để lôi kéo con người vào thảm họa chối bỏ Thiên Chúa
là Nguồn mạch phát sinh mọi sự tốt lành, thiện hảo, hạnh phúc và bình
an. Chúa nói : “Ai có tai nghe thì nghe.”(Mt 13: 43; Mc 7: 16; Lc 14: 35)
LẠY CHÚA CHÚNG CON XIN NGUYỆN SỐNG TRỌN ĐỜI ĐỘC THÂN VÌ NƯỚC TRỜI |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét