Bỏ
Thầy, Con Sẽ Theo Ai?
Chúa
Nhật 21 Thường Niên, Năm, B
Gs
24:1-2, 15-17, 18; Ep 5:21-32; Ga 6:61-70
Khi
tạo dựng con người, Thiên Chúa đã ban cho loài người
được tự do lựa chọn: hoặc chấp nhận hay khước từ ơn
Chúa. Sau khi chu toàn sứ mệnh Môsê trao phó để đưa dân
Chúa chọn vào miền đất hứa, ông Giôsuê đã triệu tập
các vị đại diện dân chúng tại Si-khem để khẳng định lại
niềm tin vào Chúa. Ông nói với họ rằng: Nếu anh em không
bằng lòng phụng thờ Thiên Chúa, thì hôm nay anh em cứ tuỳ
ý chọn thần mà thờ... Về phần tôi và gia đình tôi,
chúng tôi sẽ phụng thờ Thiên Chúa (Gs 24:15). Dân Ít-ra-en
cũng đã lựa chọn. Họ quyết định phụng thờ Thiên Chúa
vì Người đã giải thoát họ khỏi ách nô lệ bên Ai cập,
đã làm những việc kỳ diệu và dẫn đưa họ vào miền
đất hứa.
Tuy
nhiên khi gặp khó khăn và thử thách trong sa mạc, họ lại
bất trung, phản nghịch cùng Chúa. Và mỗi lần họ ăn năn
sám hối thì Chúa lại giang tay đón nhận họ trở về với
lòng bao dung tha thứ. Trong Phúc âm tuần trước, Ðức Giêsu
dạy họ về việc ăn bánh hằng sống là thịt và uống máu
Người thì mới có sự sống muôn đời. Người Do thái
liền tranh luận hỏi nhau: làm sao ông này có thể cho họ ăn
thịt Người được (Ga 6:52)?
Lớp
thính giả thứ hai trong Phúc âm hôm nay là các môn đệ khi
nghe Ðức Giêsu giảng dạy về việc ăn thịt và uống máu
Người để được sống muôn đời, cũng lẩm bẩm cho rằng
lời nói thật là chướng tai (Ga 6:60). Và theo Phúc âm thuật
lại: Nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa (Ga
6:66). Từ ngữ môn đệ được hiểu là người theo Ðức
Giêsu và con số được ghi là bảy mươi hai môn đệ. Và khi
có những môn đệ bỏ cuộc, Ðức Giêsu không ngạc nhiên,
cũng không buồn giận, và không thay đổi lập trường.
Người không giải thích, cũng không rút lại lời giảng dạy
để mong bắt được mẻ cá lớn là các môn đệ.
Ðến
lượt lớp thính giả thứ ba là các tông đồ thì Ðức
Giêsu còn thách đố các ông thêm nữa. Người đòi hỏi
nơi các tông đồ một đức tin không dè dặt, không lưỡng
lự. Ðức Giêsu gần làm hoảng hồn các tông đồ, khi
Người hỏi thêm các ông: Còn chúng con, chúng con có muốn
bỏ Thầy mà đi không (Ga 6:67)? Hoặc ở lại hay bỏ đi, một
câu hỏi mà họ không thể nào tránh né được. Ðể trả
lời câu hỏi, ông Phêrô tiến lên, đóng vai trò lãnh
đạo, đáp lại: Thưa Thầy, nếu bỏ Thầy thì chúng con biết
đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống
đời đời (Ga 6:68). Ông muốn nói là không có ai khác để
mà theo cả. Ðức Giêsu đòi hỏi một quyết định nơi các
tông đồ. Và Người đã nhận được lời cam kết của
thánh Phêrô. Một lời cam kết đã làm tiêu tan những nghi
ngờ của các tông đồ khác.
Cũng
vậy, tất cả những người đã quyết định theo Chúa qua Bí
tích Rửa tội và Thêm sức đều phải đương đầu với
những thử thách về đức tin. Hằng ngày ta gặp nhiều cám
dỗ để chối bỏ đức tin công giáo tông truyền. Ta gặp
nhiều tiếng gọi dụ dỗ bảo ta điều gì phải tin, điều gì
không cần tin, việc gì phải làm, việc gì không nên làm,
điều gì cần phải được xét lại. Ta bị cám dỗ để giữ
đạo theo xu hướng nhất thời, tuỳ theo hứng khởi: vui thì
đi lễ thờ phượng, không thì ở nhà. Ta bị cám dỗ chỉ
giữ đạo nếu Giáo hội thay đổi lập trường về một vài
nguyên tắc luân lý nào đó, nếu Giáo hội chiều theo ước
muốn của ta. Ta bị cám dỗ chối bỏ đức tin vào sự hiện diện của Chúa trong Bí tích Thánh thể vì không hiểu sao bánh rượu sau khi linh mục đọc lời truyền phép vẫn giống bánh rượu trước khi truyền phép? Và đó chính là mầu nhiệm trong đạo mà loài người không thể dùng lí trí để giải thích và hiểu được. Nếu người ta có thể hiểu được mầu nhiệm trong đạo, thì cái được gọi là mầu nhiệm, không còn phải là mầu nhiệm nữa, mà chỉ là một triết thuyết hay một hệ thống khoa học. Vì thế mầu nhiệm vẫn mãi mãi là mầu nhiệm, nếu không thì đức tin không còn phải là đức tin nữa, mà chỉ là sự hiểu biết thôi. Tuy nhiên, nếu không hiểu, tại sao lại tin? Tin là chấp nhận dựa trên lời nói hay thế giá của người khác. Các tông đồ không hiểu, nhưng vẫn tin vì dựa trên lời nói của Thầy mình.
Khi
cảm thấy khó chấp nhận về đường lối giáo huấn chính
thức của Giáo hội, là phản ảnh của đường lối Phúc âm,
về một vài vấn đề như tính dục, ly dị, phá thai..., đó là
lúc mà câu hỏi Chúa đặt ra cho các tông đồ sẽ lại vọng
lên bên tai ta: Còn con, con có muốn lìa bỏ Giáo hội mà
Thầy đã thiết lập trên nền tảng các tông đồ không? Khi
bất đồng ý kiến với Giáo hội về một số chính sách của
Toà Thánh Vatican, đó là lúc mà một câu hỏi tương tự
sẽ vọng lên bên tai ta: Còn con, con có muốn chấp nhận
đường lối của Giáo hội mà Thầy thiết lập không? Khi
thấy những gương xấu xẩy ra ngay trong hàng giáo sĩ, câu hỏi
khác sẽ vọng lên: Còn con, con có muốn ở lại trong Giáo
hội để cầu nguyện và xây dựng Giáo hội của Thầy không?
Khi
phải đối chất với những lời giảng dậy chướng tai (Ga
6:60) trong đạo, hoặc giáo lí khó khăn của đạo thì người
theo đạo nửa mùa, hoặc mạo nhận theo đạo, toan cắt nghĩa sao
cho phiên phiến đi, để cho trở nên dễ dãi, hoặc thay đổi
lẽ đạo sao cho phù hợp với ước muốn và quan niệm của
họ cũng như của quần chúng. Thính giả trong Phúc âm hôm nay
hiểu rõ lời Ðức Giêsu giảng dạy, hiểu ý Người muốn
nói gì nên mới cho là chướng tai đấy. Vậy mà Chúa cũng
không cải chính về sự chướng tai đó đâu. Họ hiểu Chúa
không nói đến việc ăn thịt và uống máu theo nghĩa tượng
trưng thôi đâu. Khi cảm thấy Chúa mà mình tôn thờ, sao mà
khó thế nếu so sánh với những chúa và thần của những
đạo khác, đó là lúc mà câu hỏi giả sử của ông
Giôsuê cũng vọng bên tai ta: Nếu anh em không bằng lòng
phụng thờ Thiên Chúa, thì hôm nay anh em cứ tuỳ ý chọn
thần mà thờ (Js 24:15).
Phúc
thay cho những gia đình, cộng đoàn giáo xứ và trong Giáo
hội mà có được những người nói được những lời
bất hủ để bầy tỏ đức tin quả quyết như Thánh Phêrô
và ông Giôsuê hầu giúp củng cố đức tin của người
khác trong gia đình, trong cộng đoàn giáo xứ và trong cả
Giáo hội.Lm Trần Bình Trọng
Mỗi
Ngày Một Tin Vui
Những
Bài Suy Niệm Lời
Chúa Hằng Ngày
của
Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét